Nhập nguyện
Để nhận ra hạnh phúc được làm môn đệ Chúa
Giê-su, chúng ta đã cầu nguyện để cảm sâu môn đệ là những người được Chúa Giê-su thương yêu cách riêng, còn bây giờ chúng ta cầu nguyện để nhận ra môn đệ là những người được Chúa Giê-su dạy dỗ đặc biệt.
Suy chiêm
1. Mc 1,16-20
Mc 1,16-20 cho Đức Giê-su chiêu đệ ngay lúc ở hoang địa ra. Điều ấy soi sáng cho chúng ta biết đường lối huấn luyện của Chúa Giê-su như thế nào?
Mc 1,16-20: 16Người đang đi dọc theo biển hồ Ga-li-lê, thì thấy ông Si-môn với người anh là ông An-rê, đang quăng lưới xuống biển, vì họ làm nghề đánh cá. 17Người bảo họ: “Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá.” 18Lập tức hai ông bỏ chài lưới mà đi theo Người. 19Đi xa hơn một chút, Người thấy ông Gia-cô-bê, con ông Dê-bê-đê, và người em là ông Gio-an. Hai ông này đang vá lưới ở trong thuyền. 20Người liền gọi các ông. Và các ông bỏ cha mình là ông Dê-bê-đê ở lại trên thuyền với những người làm công, mà đi theo Người.
Huấn luyện bằng giảng dạy, sống với và bằng cả hai khác nhau thế nào? Cách nào tốt nhất? Tại sao?
Để các môn đệ sống với Người ngay từ đầu để họ được nhìn thấy việc Người làm, cách Người sống, nghe lời Người dạy, cách Người truyền giáo (Cv 1,21-22).
Cv 1,21-22: 21“Vậy phải làm thế này: có những anh em đã cùng chúng tôi đi theo Chúa Giê-su suốt thời gian Người sống giữa chúng ta, 22kể từ khi Người được ông Gio-an làm phép rửa cho đến ngày Người lìa bỏ chúng ta và được rước lên trời. Một trong những anh em đó phải cùng với chúng tôi làm chứng rằng Người đã phục sinh.”
2. Mc 3,13-19 khác Mc 1,16-20 ở chỗ nào?
Mc 3,13-19: 13Rồi Người lên núi và gọi đến với Người những kẻ Người muốn. Và các ông đến với Người. 14Người lập Nhóm Mười Hai, để các ông ở với Người và để Người sai các ông đi rao giảng, 15với quyền trừ quỷ. 16Người lập Nhóm Mười Hai và đặt tên cho ông Si-môn là Phê-rô, 17rồi có ông Gia-cô-bê con ông Dê-bê-đê, và ông Gio-an em ông Gia-cô-bê -Người đặt tên cho hai ông là Bô-a-nê-ghê, nghĩa là con của thiên lôi-, 18rồi đến các ông An-rê, Phi-líp-phê, Ba-tô-lô-mê-ô, Mát-thêu, Tô-ma, Gia-cô-bê con ông An-phê, Ta-đê-ô, Si-môn thuộc nhóm Quá Khích, 19và Giu-đa Ít-ca-ri-ốt là chính kẻ nộp Người.
Mc 1,16-20: 16Người đang đi dọc theo biển hồ Ga-li-lê, thì thấy ông Si-môn với người anh là ông An-rê, đang quăng lưới xuống biển, vì họ làm nghề đánh cá. 17Người bảo họ: “Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá.” 18Lập tức hai ông bỏ chài lưới mà đi theo Người.
19Đi xa hơn một chút, Người thấy ông Gia-cô-bê, con ông Dê-bê-đê, và người em là ông Gio-an. Hai ông này đang vá lưới ở trong thuyền. 20Người liền gọi các ông. Và các ông bỏ cha mình là ông Dê-bê-đê ở lại trên thuyền với những người làm công, mà đi theo Người.
Ở Mc 1,16-20, Đức Giê-su hứa điều Ngài sẽ làm “Thầy sẽ làm cho anh em trở thành kẻ bắt cá người”, còn ở Mc 3,13-19 thì nhóm Mười Hai được cấu tạo ra để ở với nhau, ở với Chúa Giê-su và làm những gì Người làm.
3. Chúa Giê-su tập cho các môn đệ đi sứ vụ như thế nào?
Mc 6,6b-13.30-32: Rồi Người đi các làng chung quanh mà giảng dạy. 7Người gọi Nhóm Mười Hai lại và bắt đầu sai đi từng hai người một.* Người ban cho các ông quyền trừ quỷ. 8Người chỉ thị cho các ông không được mang gì đi đường, chỉ trừ cây gậy; không được mang lương thực, bao bị, tiền đồng để giắt lưng; 9được đi dép, nhưng không được mặc hai áo. 10Người bảo các ông: “Bất cứ ở đâu, khi anh em đã vào nhà nào, thì cứ ở lại đó cho đến lúc ra đi. 11Còn nơi nào người ta không đón tiếp và nghe lời anh em, thì khi ra khỏi đó, hãy giũ bụi chân để tỏ ý phản đối họ.” 12Các ông đi rao giảng, kêu gọi người ta ăn năn sám hối. 13Các ông trừ được nhiều quỷ, xức dầu cho nhiều người đau ốm và chữa họ khỏi bệnh.
30Các Tông Đồ tụ họp chung quanh Đức Giê-su, và kể lại cho Người biết mọi việc các ông đã làm, và mọi điều các ông đã dạy. 31Người bảo các ông: “Chính anh em hãy lánh riêng ra đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút.” Quả thế, kẻ lui người tới quá đông, nên các ông cũng chẳng có thì giờ ăn uống nữa. 32Vậy, thầy trò xuống thuyền đi lánh riêng ra một nơi hoang vắng.
* Hai người thì lời chứng mới có giá trị.
Làm chứng bằng cuộc sống yêu thương và hiệp nhất.
a. Chúa huấn luyện thế nào?
1) Sai các môn đệ đi từng hai người một
Đức Giê-su sai các ông đi: “từng hai người một”. J.Potin giải thích: “Đó là tập tục các kinh sư vẫn thi hành đối với các môn sinh của họ. Hai người có chứng từ phù hợp nhau chứng tỏ rằng họ cùng được sai đi từ một người. Thực vậy, sứ điệp họ mang đi không phải là của riêng các ông, mà là của Đức Giê-su” (‘Jésus, I’histoire vraie’, Centurion, trang 266-267). Nhóm Mười Hai không được “tính toán cho mình”: sứ mệnh của các ông bắt nguồn từ Đức Giê-su; đây là công việc của nhóm, là hành động mang tính cộng đoàn.
Và thực tế như vậy, trong Công Vụ Tông Đồ, chúng ta
sẽ thấy các nhà truyền giáo ấy thường lên đường với nhau “từng
hai người một”: Phê-rô đi với Gio-an (Cv 3,1; 4,13); Phao-lô đi với Ba-na-bê (Cv 13,2); Giu-đa đi với Si-la (Cv 15,22).
FD 219:1-2
2) Tập họ đi truyền giáo với tinh thần khó nghèo.
Đức Giê-su ra chỉ thị cho các kẻ Người gọi và sai đi như vậy, phải có tinh thần nghèo khó và từ bỏ.
Khó nghèo xét về hành trang đi đường: “Một cây gậy, một đôi dép” là những gì Người cho phép. Người cũng không đồng ý cho “mang hai áo”. Những kẻ được Chúa sai đi sẽ là những con người thanh thoát, không cồng kềnh, mà rong ruổi như Người và luôn sẵn sàng lên đường đi loan báo Tin Mừng.
Khó nghèo xét về phương diện sinh sống: “Không được mang lương thực, bao bị, tiền giắt lưng”. Hành trình như vậy đặt các người được sai đi trong tư thế tùy thuộc. Họ sẽ nhận lương thực và tiền túi từ tay những ai sẽ tiếp rước họ. *
* Đúng hơn, tập cho họ tinh thần phó thác trong tay Thiên Chúa (Mt 28,20).
FD 219:3-5
3) Cho họ biết trước con đường truyền giáo như thế nào
Đức Giê-su không giấu giếm họ: con đường truyền giáo là con đường gian khổ. Cũng như Người, họ phải đón nhận rủi ro bị chối từ hay xua đuổi. Các ông phải đi theo Người đến độ phải bị chống đối, phải hy sinh thân mình.
FD 219:6
4) Sứ mạng của các môn đệ là nối tiếp sứ mạng của Chúa Giê-su.
Sứ mệnh của nhóm Mười Hai không phải là của riêng các ông, đó chính là sứ mệnh của Đức Giê-su nối tiếp nơi bản thân các ông: các ông rao giảng cùng một sứ điệp như Đức Giê-su là “sám hối” (“Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng” Mc 1,14-15); các ông thực hiện cùng những dấu chỉ như Đức Giê-su là “trừ quỷ” và nếu Mác-cô ghi nhận rằng nhờ việc “xức dầu cho nhiều người đau ốm và chữa họ khỏi bệnh” thì hẳn là để ám chỉ rằng các ông hành động nhờ quyền năng của một ai khác là Đức Giê-su vậy.**
** Điềm thiêng dấu lạ là để chứng thực sứ mạng(Cv 2,22).
Là những người được kêu gọi và sai đi, nhóm Mười Hai không được giới thiệu ở đây là những chuyên viên có ít nhiều chuyên môn hay là những người chuyên trách rao giảng Tin Mừng. J. Delorme kết luận: “Mác-cô mang lại cho sứ mệnh của Nhóm Mười Hai một chiều kích rộng lớn hơn cả: không phủ nhận một sự thật là bất cứ tác vụ nào trong Hội Thánh đều có thể tìm thấy nền tảng nơi sứ mệnh của Nhóm Mười Hai, trình thuật này của thánh Mác-cô có thể nhắc cho tín hữu nhớ rằng họ thuộc về một Hội Thánh được sai đến với mọi người và họ phải là nhân chứng của Đức Giê-su trước mặt người đời”.
b. Sai đi sau khi huấn luyện, trước khi về trời Chúa
Giê-su đã sai các môn đệ đi như thế nào?
Mc 16,15-18: 15Người nói với các ông: “Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo. 16Ai tin và chịu phép rửa, sẽ được cứu độ; còn ai không tin, thì sẽ bị kết án. 17Đây là những dấu lạ sẽ đi theo những ai có lòng tin: nhân danh Thầy, họ sẽ trừ được quỷ, sẽ nói được những tiếng mới lạ. 18Họ sẽ cầm được rắn, và dù có uống nhằm thuốc độc, thì cũng chẳng sao. Và nếu họ đặt tay trên những người bệnh, thì những người này sẽ được mạnh khoẻ.”
FD 220:1-2
4. Để các môn đệ nhận ra và chấp nhận mình
Để làm cho các môn đệ nhận ra và chấp nhận mình là Đấng Ki-tô chịu đóng đinh, Đức Giê-su đã phải vất vả như thế nào? (Mc 8,27-10,52). Để giúp các môn đệ nhận ra mình đã sống lại, Đấng Phục Sinh đã phải kiên nhẫn thế nào? (Mc 10)
Kết nguyện
- Xin Đức Mẹ bầu cử
Tôi xin Đức Mẹ cầu bầu cùng Đức Giêsu, vừa là Con vừa là Chúa của Mẹ, nhận tôi làm môn đệ của Chúa để tôi sống như Chúa
– thứ nhất sống tinh thần khó nghèo tột bậc, và, nếu Chúa muốn, thì được sống cảnh khó nghèo thực sự như Chúa;
– thứ hai, được chịu những nhục nhã, và xỉ vả chỉ để được giống Chúa hơn, miễn là tôi chịu nổi những điều ấy mà không gây dịp phạm tội cho bất cứ ai và cũng không làm mất lòng Chúa.
Kết bằng một kinh Kính mừng.
- Xin Chúa con cầu bầu
Tôi xin cùng Chúa Con cầu bầu cùng Chúa Cha để Người thương ban cho tôi những điều trên đây.
Kết bằng kinh Lạy linh hồn Chúa Ki-tô.
Xin vui long sua loi chinh ta o bai 6: DUOC DAY GIO DAC BIET thanh DUOC DAY DO DAC BIET
Cám ơn chị rất nhiều. Chúng tôi đã sửa lỗi chính tả này rồi.
Nguyện chúc chị bình an luôn!
Tạ ơn Chúa đã chọn con làm môn đệ cho Ngài, con là gì mà lại được Chúa ưu ái, thương yêu và tin tưởng…? Xin Thánh Thần Chúa đồng hành cùng con trên mọi nẻo đường mà Chúa sai con đi!