Nhập Nguyện

Sống làm con Thiên Chúa và làm anh em với mọi người, Đức Ki-tô đã xóa mình. Trong giờ cầu nguyện này, chúng ta hãy xin Ngài cho chúng ta hiểu rõ Ngài đã xóa mình như thế nào và cho chúng ta biết sống xóa mình theo gương Ngài để sống làm con Thiên Chúa và làm anh em với mọi người.

Suy Chiêm

1. Suy chiêm theo những điểm tác động

Trước hết hãy chú ý hết sức, đọc suốt, đọc chậm đoạn Pl 2,6-11 để được tác động, rồi suy chiêm từng điểm tác động theo phương pháp ba bước: Đọc-Suy-Cầu.

Pl 2,6-11: 6Đức Giê-su Ki-tô vốn dĩ là Thiên Chúa mà không nghĩ phải nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa.

7Nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân giống như người trần thế.

8Người lại còn hạ mình, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây thập tự.

9Chính vì thế, Thiên Chúa đã siêu tôn Người và tặng ban danh hiệu trổi vượt trên muôn ngàn danh hiệu.

10Như vậy, khi vừa nghe danh thánh Đức Giê-su, cả trên trời dưới đất và trong nơi âm phủ, muôn vật phải bái quỳ; 11và để tôn vinh Thiên Chúa Cha, mọi loài phải mở miệng tuyên xưng rằng: “Đức Giê-su Ki-tô là Chúa.

2. Con Thiên Chúa trút bỏ vinh quang để trở nên giống người phàm (cc.6-7)

a. Trút bỏ vinh quang là trút bỏ cái gì? Tại sao?

b. Trở nên giống người phàm, sống như người trần thế.

Giống phàm nhân như thế nào?

Dt 2,17-18: 17Bởi thế, Người đã phải nên giống anh em mình về mọi phương diện, để trở thành một vị Thượng Tế nhân từ và trung tín trong việc thờ phượng Thiên Chúa, hầu đền tội cho dân. 18Vì bản thân Người đã trải qua thử thách và đau khổ, nên Người có thể cứu giúp những ai bị thử thách.

Giống mọi phương diện, ngoại trừ tội lỗi.

Giống mọi phương diện nghĩa là gì? Là:

1) Sinh bởi người nữ, sống dưới quyền lề luật

 Gl 4,4: 4Nhưng khi thời gian tới hồi viên mãn, Thiên Chúa đã sai Con mình tới, sinh làm con một người đàn bà, và sống dưới Lề Luật.

2) Vâng phục con người

Lc 2,51: 51Sau đó, Người đi xuống cùng với cha mẹ, trở về Na-da-rét và hằng vâng phục các ngài. Riêng mẹ Người thì hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy trong lòng.

* Tuân theo quy luật của thời gian, chấp nhận giới hạn về hiểu biết như mọi người

Lc 2,40: 40Còn Hài Nhi ngày càng lớn lên, thêm vững mạnh, đầy khôn ngoan, và hằng được ân nghĩa cùng Thiên Chúa.

3) Cũng phải nhận định ý Cha qua cầu nguyện.

*  Cầu nguyện nhận định ý Cha về kế hoạch hoạt động (Lc 4,1-13).

 Lc 4,1-13: 1Đức Giê-su được đầy Thánh Thần, từ sông Gio-đan trở về. 2Suốt bốn mươi ngày, Người được Thánh Thần dẫn đi trong hoang địa và chịu quỷ cám dỗ. Trong những ngày ấy, Người không ăn gì cả, và khi hết thời gian đó, thì Người thấy đói. 3Bấy giờ, quỷ nói với Người: “Nếu ông là Con Thiên Chúa thì truyền cho hòn đá này hoá bánh đi!” 4Nhưng Đức Giê-su đáp lại: “Đã có lời chép rằng: Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh.”

 5Sau đó, quỷ đem Đức Giê-su lên cao, và trong giây lát, chỉ cho Người thấy tất cả các nước thiên hạ. 6Rồi nó nói với Người: “Tôi sẽ cho ông toàn quyền cai trị cùng với vinh hoa lợi lộc của các nước này, vì quyền hành ấy đã được trao cho tôi, và tôi muốn cho ai tuỳ ý. 7Vậy nếu ông bái lạy tôi, thì tất cả sẽ thuộc về ông.” 8Đức Giê-su đáp lại: “Đã có lời chép rằng: Ngươi phải bái lạy Đức Chúa là Thiên Chúa của ngươi, và phải thờ phượng một mình Người mà thôi.”

 9Quỷ lại đem Đức Giê-su đến Giê-ru-sa-lem và đặt Người trên nóc Đền Thờ, rồi nói với Người: “Nếu ông là Con Thiên Chúa, thì đứng đây mà gieo mình xuống đi! 10Vì đã có lời chép rằng: Thiên Chúa sẽ truyền cho thiên sứ gìn giữ bạn. 11Lại còn chép rằng: Thiên sứ sẽ tay đỡ tay nâng, cho bạn khỏi vấp chân vào đá.” 12Bấy giờ Đức Giê-su đáp lại: “Đã có lời rằng: Ngươi chớ thử thách Đức Chúa là Thiên Chúa của ngươi.” 13Sau khi đã xoay hết cách để cám dỗ Người, quỷ bỏ đi, chờ đợi thời cơ.

       *  Cầu nguyện để nhận định xem Cha chọn ai.

Lc 6,12-13: 12Trong những ngày ấy, Đức Giê-su đi ra núi cầu nguyện, và Người đã thức suốt đêm cầu nguyện cùng Thiên Chúa. 13Đến sáng, Người kêu các môn đệ lại, chọn lấy mười hai ông và gọi là Tông Đồ.

* Cầu nguyện để nhận định xem đã đến lúc Cha muốn mặc khải cho các môn đệ biết về căn tính của Ngài hay chưa (Lc 9,18-22)

Lc 9,18-22: 18Hôm ấy, Đức Giê-su cầu nguyện một mình. Các môn đệ cũng ở đó với Người, và Người hỏi các ông rằng: “Dân chúng nói Thầy là ai?” 19Các ông thưa: “Họ bảo Thầy là ông Gio-an Tẩy Giả, nhưng có kẻ thì bảo là ông Ê-li-a, kẻ khác lại cho là một trong các ngôn sứ thời xưa đã sống lại.” 20Người lại hỏi: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?” Ông Phê-rô thưa: “Thầy là Đấng Ki-tô của Thiên Chúa.” 21Nhưng Người nghiêm giọng truyền các ông không được nói điều ấy với ai. 22Người còn nói: “Con Người phải chịu đau khổ nhiều, bị các kỳ mục, thượng tế cùng kinh sư loại bỏ, bị giết chết, và ngày thứ ba sẽ trỗi dậy.”

* Cầu nguyện để biết ý Cha và lấy sức mạnh để tuân hành ý Cha về cuộc khổ nạn

Lc 22,39-46: 39Rồi Người đi ra núi Ô-liu như đã quen. Các môn đệ cũng theo Người. 40Đến nơi, Người bảo các ông: “Anh em hãy cầu nguyện kẻo sa chước cám dỗ.”

41Rồi Người đi xa các ông một quãng, chừng bằng ném một hòn đá, và quỳ gối cầu nguyện rằng: 42”Lạy Cha, nếu Cha muốn, xin cất chén này xa con. Tuy vậy, xin đừng làm theo ý con, mà làm theo ý Cha.” 43Bấy giờ có thiên sứ tự trời hiện đến tăng sức cho Người. 44Người lâm cơn xao xuyến bồi hồi, nên càng khẩn thiết cầu xin. Và mồ hôi Người như những giọt máu rơi xuống đất.

45Cầu nguyện xong, Người đứng lên, đến chỗ các môn đệ, thấy các ông đang ngủ vì buồn phiền, 46Người liền nói với các ông: “Sao anh em lại ngủ? Dậy mà cầu nguyện, kẻo sa chước cám dỗ.”

4) Cũng có thân xác tội lỗi của chúng ta

Rm 8,3: 3Điều mà Lề Luật không thể làm được, vì bị tính xác thịt làm cho ra suy yếu, thì Thiên Chúa đã làm: khi sai chính Con mình đến mang thân xác giống như thân xác tội lỗi chúng ta để đền tội chúng ta, Thiên Chúa đã lên án tội trong thân xác Con mình.

5) Cũng biết đói

Lc 4,2: 2Suốt bốn mươi ngày, Người được Thánh Thần dẫn đi trong hoang địa và chịu quỷ cám dỗ. Trong những ngày ấy, Người không ăn gì cả, và khi hết thời gian đó, thì Người thấy đói.

6) Chịu cám dỗ, sợ hãi

Dt 5,7: 7Khi còn sống kiếp phàm nhân, Đức Giê-su đã lớn tiếng kêu van khóc lóc mà dâng lời khẩn nguyện nài xin lên Đấng có quyền năng cứu Người khỏi chết. Người đã được nhậm lời, vì có lòng tôn kính.

           * Buồn phiền

Mt 26,36-46: 36Bấy giờ Đức Giê-su đi cùng với các ông đến một thửa đất gọi là Ghết-sê-ma-ni. Người nói với các môn đệ: “Anh em ngồi lại đây, Thầy đến đàng kia cầu nguyện.”  37Rồi Người đưa ông Phê-rô và hai người con ông Dê-bê-đê đi theo. Người bắt đầu cảm thấy buồn rầu xao xuyến. 38Bấy giờ Người nói với các ông: “Tâm hồn Thầy buồn đến chết được. Anh em ở lại đây mà canh thức với Thầy.” 39Người đi xa hơn một chút, sấp mặt xuống, cầu nguyện rằng: “Lạy Cha, nếu có thể được, xin cho con khỏi phải uống chén này. Tuy vậy, xin đừng theo ý con, mà xin theo ý Cha.” 40Rồi Người đến chỗ các môn đệ, thấy các ông đang ngủ, liền nói với ông Phê-rô: “Thế ra anh em không thể canh thức nổi với Thầy một giờ sao? 41Anh em hãy canh thức và cầu nguyện, để khỏi lâm vào cơn cám dỗ. Vì tinh thần thì hăng say, nhưng thể xác lại yếu hèn.” 42Người lại đi cầu nguyện lần thứ hai và nói: “Lạy Cha, nếu con cứ phải uống chén này mà không sao tránh khỏi, thì xin vâng ý Cha.” 43Rồi Người lại đến, thấy các môn đệ vẫn đang ngủ, vì mắt họ nặng trĩu. 44Người để mặc các ông mà đi cầu nguyện lần thứ ba, nói lại cũng một lời đó. 45Bấy giờ Người đến chỗ các môn đệ và nói với các ông: “Lúc này mà còn ngủ, còn nghỉ sao? Này, đến giờ Con Người bị nộp vào tay những kẻ tội lỗi. 46Đứng dậy, ta đi nào! Kìa kẻ nộp Thầy đã tới!”

7) Cuối cùng, Ngài cũng phải trải qua đêm tối của tâm hồn như chúng ta

Mt 27,45-46: 45Từ giờ thứ sáu, bóng tối bao phủ cả mặt đất, mãi đến giờ thứ chín. 46Vào giờ thứ chín, Đức Giê-su kêu lớn tiếng: “Ê-li, Ê-li, lê-ma xa-bác-tha-ni”, nghĩa là “Lạy Thiên Chúa, lạy Thiên Chúa của con, sao Ngài bỏ rơi con?”

c. Ngoại trừ tội lỗi là gì?

2Cr 5,21: 21Đấng chẳng hề biết tội là gì, thì Thiên Chúa đã biến Người thành hiện thân của tội lỗi vì chúng ta, để làm cho chúng ta nên công chính trong Người.

Gl 3,13: 13Đức Ki-tô đã chuộc chúng ta cho khỏi bị nguyền rủa vì Lề Luật, khi vì chúng ta chính Người trở nên đồ bị nguyền rủa, vì có lời chép: Đáng nguyền rủa thay mọi kẻ bị treo trên cây gỗ!

1Pr 2,24: 24Tội lỗi của chúng ta, chính Người đã mang vào thân thể mà đưa lên cây thập giá, để một khi đã chết đối với tội, chúng ta sống cuộc đời công chính. Vì Người phải mang những vết thương mà anh em đã được chữa lành.

d. Trở nên giống phàm nhân như vậy để làm gì? Vì vâng lời Thiên Chúa vì yêu con người là anh em của người.

đ. Con đường Đức Ki-tô đi khác con đường của A-đam như thế nào?

3. Con Thiên Chúa lại hạ mình

a. Con Thiên Chúa tự hạ mình và để Thiên Chúa nâng lên theo ý Thiên Chúa

b. E-và thì tự nâng mình lên và bị hạ xuống

c. Vậy phải sống thế nào để nên giống Thiên Chúa?

Kết nguyện

Hãy thưa chuyện cùng Chúa Giê-su rồi đọc lại đoạn Thánh Kinh để kết thúc.

Cảm nhận

Cảm nhận

Share →

Leave a Reply

Your email address will not be published.

three × 2 =