337. QUY TẮC PHẢI THEO KHI CÓ NHIỆM VỤ BỐ THÍ CỦA CẢI
338. QUY TẮC I: Nếu tôi phân phát cho bà con hoặc bạn bè hay những người tôi qúy mến, tôi phải chú ý đến bốn điều, đã được nói tới trong phần lựa chọn ở cuối tuần hai.
Thứ nhất: Tình yêu khiến tôi bố thí phải do từ trên xuống, do lòng mến Thiên Chúa, Chúa chúng ta. Vậy trước hết tôi phải cảm thấy trong lòng rằng, lòng yêu mến nhiều ít của tôi đối với những người ấy là vì Chúa, và có Chúa tỏa sáng trong lý do khiến tôi yêu mến họ hơn.
339. QUY TẮC II: Tưởng tượng một người tôi chưa hề gặp và cũng chẳng quen biết, mà tôi ước ao cho người ấy được hoàn hảo trọn vẹn trong chức vụ và đấng bậc của họ. Tôi muốn người đó giữ mức trung dung nào trong cách phân phát để làm vinh danh Thiên Chúa, Chúa chúng ta, hơn, và để linh hồn họ được hoàn thiện hơn, thì tôi cũng làm như vậy, không hơn không kém. Tôi tuân giữ quy tắc và mức độ mà tôi mong muốn và coi là tốt hơn cho người đó.
340. QUY TẮC III: Tưởng tượng như tôi đang ở vào giờ chết, xét xem thái độ và mức độ lúc ấy tôi muốn mình đã giữ trong việc quản trị của tôi; và tôi khuôn theo thái độ và mức ấy, tuân giữ như vậy trong việc phân phát của tôi.
341. QUY TẮC IV: Nhìn xem tình trạng của tôi trong ngày phán xét, và suy nghĩ kỹ xem lúc đó tôi muốn mình đã thi hành chức vụ và bổn phận như thế nào. Quy tắc mà lúc đó tôi muốn mình đã tuân theo, tôi giữ ngay bây giờ.
342. QUY TẮC V: Khi người nào tự cảm thấy nghiêng chiều và quyến luyến với người mình muốn phân phát cho, hãy dừng lại và suy gẫm kỹ bốn quy tắc trên, để xét xem và thẩm định lại cảm tình của mình đối với người đó; và không phân phát của bố thí trước khi theo đúng những quy tắc trên đây nhằm gạt bỏ hoàn toàn tình cảm lệch lạc ấy.
343. QUY TẮC VI: Không có lỗi gì khi lấy của Thiên Chúa mà đem phân phát nếu đã được Chúa gọi vào chức vụ ấy, nhưng về tỷ lệ và số lượng lấy ra từ những của dành để cho người khác mà chi dụng cho chính mình, thì có thể có lỗi phạm và lạm dụng. Vậy có thể sửa đổi lại trong đời sống và đấng bậc nhờ những quy tắc nói trên.
344. QUY TẮC VII: Vì các lý do trên và nhiều lý do khác, về những gì liên quan tới bản thân và những gì thụôc về ta, bao giờ điều tốt hơn và chắc chắn hơn vẫn là hạn chế và giảm bớt càng nhiều càng hay, và gắng tiến tới gần vị Linh Mục Thượng Phẩm, khuôn mẫu và quy tắc của chúng ta, Đức Kitô, Chúa chúng ta. Theo ý đó, Đệ Tam Công Đồng Carthago (có Thánh Augustinô dự) đã quyết định và chỉ thị rằng, đồ đạc trong nhà của giám mục phải tầm thường và khó nghèo. Ý tưởng đó hợp với mọi cuộc sống, nếu để ý đến và thích ứng với hoàn cảnh và đấng bậc từng người; như trong bậc hôn nhân, có gương thánh Gioakim và Anna, các ngài đã chia gia sản làm ba phần, một cho người nghèo, một cho các viên chức và việc phụng tự ở đền thờ, và một cho cuộc sống của chính mình và gia đình.