Xin ơn nhận ra nơi mình và nơi hoàn cảnh sống của mình cản trở coi Thiên Chúa là Cha.
Suy chiêm
Nhận ra cản trở nơi A-đam-E-và để nhận ra cản trở nơi bản thân mình và hoàn cảnh sống của mình.
1. Cản trở nơi Ông-Bà
a. Giữa lời của Chúa và lời của rắn, E-và đã nghe lời rắn. Tại sao?
* Lời Chúa
St 2,16-17: 16Đức Chúa là Thiên Chúa truyền lệnh cho con người rằng: “Hết mọi trái cây trong vườn, ngươi cứ ăn; 17nhưng trái của cây cho biết điều thiện điều ác, thì ngươi không được ăn, vì ngày nào ngươi ăn, chắc chắn ngươi sẽ phải chết.”
* Lời rắn
St 3,4-6: 4Rắn nói với người đàn bà: “Chẳng chết chóc gì đâu! 5Nhưng Thiên Chúa biết ngày nào ông bà ăn trái cây đó, mắt ông bà sẽ mở ra và ông bà sẽ nên như những vị thần biết điều thiện điều ác.”
* Bà nghe ai?
6Người đàn bà thấy trái cây đó ăn thì ngon, trông thì đẹp mắt, và đáng quý vì làm cho mình được tinh khôn. Bà liền hái trái cây mà ăn,
* Bà trở nên rắn
rồi đưa cho cả chồng đang ở đó với mình;
* Ông nghe ai?
ông cùng ăn.
b. Tại sao E-và theo lời rắn mà không theo Lời Chúa?
1) Trước khi hai ông bà phạm tội, Thiên Chúa xuất hiện là Cha đối với Adam
- Ngài sinh thành
St 2,7: Đức Chúa là Thiên Chúa lấy bụi từ đất nặn ra con người, thổi sinh khí vào lỗ mũi, và con người trở nên một sinh vật.
- Ngài tạo sự nghiệp
St 2,8.15: 8Rồi Đức Chúa là Thiên Chúa trồng một vườn cây ở Ê-đen, về phía đông, và đặt vào đó con người do chính mình nặn ra. 15Đức Chúa là Thiên Chúa đem con người đặt vào vườn Ê-đen, để cầy cấy và canh giữ đất đai.
- Ngài dạy dỗ
St 2,16-17: 16Đức Chúa là Thiên Chúa truyền lệnh cho con người rằng: “Hết mọi trái cây trong vườn, ngươi cứ ăn; 17nhưng trái của cây cho biết điều thiện điều ác, thì ngươi không được ăn, vì ngày nào ngươi ăn, chắc chắn ngươi sẽ phải chết.”
- Ngài luyện cho biết cách làm chủ
St 2,19: 19Đức Chúa là Thiên Chúa lấy đất nặn ra mọi dã thú, mọi chim trời, và dẫn đến với con người, xem con người gọi chúng là gì: hễ con người gọi mỗi sinh vật là gì, thì tên nó sẽ là thế.
- Ngài dựng vợ
St 2,18.21-25: 18Đức Chúa là Thiên Chúa phán: Con người ở một mình thì không tốt. Ta sẽ làm cho nó một trợ tá tương xứng với nó. 21Đức Chúa là Thiên Chúa cho một giấc ngủ mê ập xuống trên con người, và con người thiếp đi. Rồi Chúa rút một cái xương sườn của con người ra, và lắp thịt thế vào. 22Đức Chúa là Thiên Chúa lấy cái xương sườn đã rút từ con người ra, làm thành một người đàn bà và dẫn đến với con người. 23Con người nói: “Phen này, đây là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi! Nàng sẽ được gọi là đàn bà, vì đã được rút từ đàn ông ra.” 24Bởi thế, người đàn ông lìa cha mẹ mà gắn bó với vợ mình, và cả hai thành một xương một thịt. 25Con người và vợ mình, cả hai đều trần truồng mà không xấu hổ trước mặt nhau.
2) Rắn là gì?
St 3,1a: “Rắn” là loài xảo quyệt nhất trong mọi giống vật ngoài đồng.
3) Tại sao E-và nghe lời rắn mà không nghe Lời Chúa?
4) Khi phạm tội, tôi đã nghe Lời Rắn mà không nghe Lời Chúa. Tại sao?
c. Sau khi con người phạm tội, tương quan giữa Thiên Chúa và con người thế nào?
1) Thiên Chúa và con người
¨ Thiên Chúa tìm con người:
St 3,9: 9Đức Chúa là Thiên Chúa gọi con người và hỏi: “Ngươi ở đâu?”
¨ để làm gì?
- để phạt?
St 3,7-18: 7“Bấy giờ mắt hai người mở ra và họ thấy mình trần truồng, họ mới kết lá vả làm khố che thân. 8Nghe thấy tiếng Đức Chúa là Thiên Chúa đi dạo trong vườn lúc gió thổi trong ngày, con người và vợ mình trốn vào giữa cây cối trong vườn, để khỏi giáp mặt Đức Chúa là Thiên Chúa. 9Đức Chúa là Thiên Chúa gọi con người và hỏi: “Ngươi ở đâu?” 10Con người thưa: “Con nghe thấy tiếng Ngài trong vườn, con sợ hãi vì con trần truồng, nên con lẩn trốn.” 11Đức Chúa là Thiên Chúa hỏi: “Ai đã cho ngươi biết là ngươi trần truồng? Có phải ngươi đã ăn trái cây mà Ta đã cấm ngươi ăn không?” 12Con người thưa: “Người đàn bà Người cho ở với con, đã cho con trái cây ấy, nên con ăn.” 13Đức Chúa là Thiên Chúa hỏi người đàn bà: “Ngươi đã làm gì thế?” Người đàn bà thưa: “Con rắn đã lừa dối con nên con ăn.” 14Đức Chúa là Thiên Chúa phán với con rắn:
“Mi đã làm điều đó, nên mi đáng bị nguyền rủa nhất trong mọi loài súc vật và mọi loài dã thú. Mi phải bò bằng bụng, phải ăn bụi đất mọi ngày trong đời mi. 15Ta sẽ gây mối thù giữa mi và người đàn bà, giữa dòng giống mi và dòng giống người ấy; dòng giống đó sẽ đánh vào đầu mi, và mi sẽ cắn vào gót nó.”
16Với người đàn bà, Chúa phán: “Ta sẽ làm cho ngươi phải cực nhọc thật nhiều khi thai nghén; ngươi sẽ phải cực nhọc lúc sinh con. Ngươi sẽ thèm muốn chồng ngươi và nó sẽ thống trị ngươi”. 17Với con người, Chúa phán: “Vì ngươi đã nghe lời vợ mà ăn trái cây mà Ta đã truyền cho ngươi rằng: ‘Ngươi đừng ăn nó, nên đất đai bị nguyền rủa vì ngươi; ngươi sẽ phải cực nhọc mọi ngày trong đời ngươi mới kiếm được miếng ăn từ đất mà ra. 18Đất đai sẽ trổ sinh gai góc cho ngươi, ngươi sẽ ăn cỏ ngoài đồng. 19Ngươi sẽ phải đổ mồ hôi trán mới có bánh ăn, cho đến khi trở về đất, vì từ đất, ngươi đã được lấy ra. Ngươi là bụi đất, và sẽ trở về bụi đất.”
Theo Mt 21,33-42 Thiên Chúa có trả thù không? Có phạt không? (Rm 8,32-34).
Mt 21,33-42: 33Các ông hãy nghe một dụ ngôn khác: “Có gia chủ kia trồng được một vườn nho; chung quanh vườn, ông rào giậu; trong vườn, ông khoét bồn đạp nho, và xây một tháp canh. Ông cho tá điền canh tác, rồi trẩy đi xa. 34Gần đến mùa hái nho, ông sai đầy tớ đến gặp các tá điền để thu hoa lợi. 35Bọn tá điền bắt các đầy tớ ông: chúng đánh người này, giết người kia, ném đá người nọ. 36Ông lại sai một số đầy tớ khác đông hơn trước: nhưng bọn tá điền cũng xử với họ y như vậy. 37Sau cùng, ông sai chính con trai mình đến gặp chúng, vì nghĩ rằng: “Chúng sẽ nể con ta.” 38Nhưng bọn tá điền vừa thấy người con, thì bảo nhau: “Đứa thừa tự đây rồi! Nào ta giết quách nó đi, và đoạt lấy gia tài nó!” 39Thế là chúng bắt lấy cậu, quăng ra bên ngoài vườn nho, và giết đi. 40Vậy xin hỏi: Khi ông chủ vườn nho đến, ông sẽ làm gì bọn tá điền kia?” 41Họ đáp: “Ác giả ác báo, ông sẽ tru diệt bọn chúng, và cho các tá điền khác canh tác vườn nho, để cứ đúng mùa, họ nộp hoa lợi cho ông.” 42Đức Giê-su bảo họ: “Các ông chưa bao giờ đọc câu này trong Kinh Thánh sao? Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng góc tường. Đó chính là công trình của Chúa, công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta.
Rm 8,32-34: 32Đến như chính Con Một, Thiên Chúa cũng chẳng tha, nhưng đã trao nộp vì hết thảy chúng ta. Một khi đã ban Người Con đó, lẽ nào Thiên Chúa lại chẳng rộng ban tất cả cho chúng ta? 33Ai sẽ buộc tội những người Thiên Chúa đã chọn? Chẳng lẽ Thiên Chúa, Đấng làm cho nên công chính? 34Ai sẽ kết án họ? Chẳng lẽ Đức Giê-su Ki-tô, Đấng đã chết, hơn nữa, đã sống lại, và đang ngự bên hữu Thiên Chúa mà chuyển cầu cho chúng ta?
- để cứu? Thiên Chúa sai Con của Người xuông thế gian chỉ để cứu (Ga 3,17-21).
Ga 3,17-21: 17Quả vậy, Thiên Chúa sai Con của Người đến thế gian, không phải để lên án thế gian, nhưng là để thế gian, nhờ Con của Người, mà được cứu độ. 18Ai tin vào Con của Người, thì không bị lên án; nhưng kẻ không tin, thì bị lên án rồi, vì đã không tin vào danh của Con Một Thiên Chúa. 19Và đây là bản án: ánh sáng đã đến thế gian, nhưng người ta đã chuộng bóng tối hơn ánh sáng, vì các việc họ làm đều xấu xa. 20Quả thật, ai làm điều ác, thì ghét ánh sáng và không đến cùng ánh sáng, để các việc họ làm khỏi bị chê trách. 21Nhưng kẻ sống theo sự thật, thì đến cùng ánh sáng, để thiên hạ thấy rõ: các việc của người ấy đã được thực hiện trong Thiên Chúa.”
- Vậy án là gì? (Ga 3,19-20).
Ga 3,19-20: 19Và đây là bản án: ánh sáng đã đến thế gian, nhưng người ta đã chuộng bóng tối hơn ánh sáng, vì các việc họ làm đều xấu xa. 20Quả thật, ai làm điều ác, thì ghét ánh sáng và không đến cùng ánh sáng, để các việc họ làm khỏi bị chê trách.
2) Tương quan giữa con người với Thiên Chúa như thế nào?
¨ Con người chạy trốn Thiên Chúa (St 3,8-10).
Vì không coi Thiên Chúa là Cha nữa mà nhìn như quan án.
¨ Vì việc họ làm là ác (Ga 3,20).
d. Như vậy cản trở nơi Ông-Bà là gì?
2. Cản trở nơi bản thân tôi
a. Hãy sống lại những giờ phút tôi phạm tội. Đừng đồng nhất cái tôi quan sát với cái tôi phạm tội.
Phân tích xem cái gì lôi kéo tôi phạm tội. Tại sao lúc ấy tôi không chọn Chúa mà chọn “Sa-tan”. Sa-tan lúc ấy là cái gì? Là ai? Cái gì làm cho tôi không chọn Chúa mà chọn Satan?
Cái gì làm cho tôi không thấy Thiên Chúa là Cha?
b. Sau khi phạm tội, tôi thấy Chúa như thế nào? Có thấy Chúa như hai Ông-Bà thấy Chúa không? Chạy trốn vì sợ, vì thấy Chúa là quan án? Có thực Chúa tìm tôi để trừng phạt không? Hay tại cái nhìn của tôi?
c. Như vậy cái gì làm cho tôi không coi Thiên Chúa là Cha?
3. Làm sao luôn coi Thiên Chúa là Cha?
a. Hạnh phúc của người nhận ra Thiên Chúa là Cha. Hãy dùng tưởng tượng hình dung cảnh thiên đàng, nơi mình, và mọi người nhận ra Thiên Chúa là Cha và mọi người là anh chị em.
b. Nỗi khổ của người không thấy Thiên Chúa là Cha.
Hãy dùng tưởng tượng sống trong cảnh địa ngục nơi người ta không nhận ra Thiên Chúa là Cha và người ta cấu xé nhau.
c. Đọc Rm 8,16: 16Chính Thần Khí chứng thực cho thần trí chúng ta rằng chúng ta là con cái Thiên Chúa.
d. Nếu còn giờ thì suy lại các bài giúp cảm nghiệm Thiên Chúa là Cha.
đ. Mối quan hệ hai chiều giữa sống với Thiên Chúa là Cha và sống ba lời khấn.
Kết nguyện
Thưa chuyện với Ba Ngôi và kết thúc bằng Kinh Lạy Cha.
Cách dùng bảng gợi ý trên để suy chiêm
Cách 1: Sau khi nhập nguyện đi ngay vào điểm 2 rồi đến điểm 3. Sau đó kết nguyện.
Cách 2: Nếu vào điểm 2 mà chưa đạt được điều tôi ao ước, thì dùng điểm 1 và cuối cùng dùng điểm 3.