Bài 19
BA BẬC TÍN THÁC

Nhập nguyện

Trên đường tu đức, chúng ta rất hay mắc vào đường tu theo lối thế tục (ngoại đạo), dựa vào sức mình, thay vì dựa vào ơn Chúa. Thế mà con người không thể thánh hóa mình được, chỉ Chúa mới thánh hóa con người được mà thôi. Khóa tĩnh tâm này cũng có mục đích giúp tập dần dựa vào ơn Chúa thay vì dựa vào sức mình trên đường tu đức. Vậy trước khi lựa chọn ý Chúa, ta cũng cầu xin ơn Chúa để biết ta đã tín thác vào Chúa đến mức nào?

 

Suy chiêm

Hãy chiêm ngắm ba bậc thang tín thác của Phê-rô và hỏi xem ta nằm ở bậc thang nào.

1. Tín thác bậc một

a. Chiêm ngắm thánh Phê-rô theo

Mt 16,13-23: 13Khi Đức Giê-su đến vùng kế cận thành Xê-da-rê Phi-líp-phê, Người hỏi các môn đệ rằng: “Người ta nói Con Người là ai?” 14Các ông thưa: “Kẻ thì nói là ông Gio-an Tẩy Giả, kẻ thì bảo là ông Ê-li-a, có người lại cho là ông Giê-rê-mi-a hay một trong các vị ngôn sứ.” 15Đức Giê-su lại hỏi: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?” 16Ông
Si-môn Phê-rô thưa: “Thầy là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống.” 17Đức Giê-su nói với ông: “Này anh Si-môn con ông Giô-na, anh thật là người có phúc, vì không phải phàm nhân mặc khải cho anh điều ấy, nhưng là Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời. 18Còn Thầy, Thầy bảo cho anh biết: anh là Phê-rô, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi. 19Thầy sẽ trao cho anh chìa khoá Nước Trời: dưới đất, anh cầm buộc điều gì, trên trời cũng sẽ cầm buộc như vậy; dưới đất, anh tháo cởi điều gì, trên trời cũng sẽ tháo cởi như vậy.” 20Rồi Người cấm ngặt các môn đệ không được nói cho ai biết Người là Đấng Ki-tô.

21Từ lúc đó, Đức Giê-su Ki-tô bắt đầu tỏ cho các môn đệ biết: Người phải đi Giê-ru-sa-lem, phải chịu nhiều đau khổ do các kỳ mục, các thượng tế và kinh sư gây ra, rồi bị giết chết, và ngày thứ ba sẽ sống lại. 22Ông Phê-rô liền kéo riêng Người ra và bắt đầu trách Người: “Xin Thiên Chúa thương đừng để Thầy gặp phải chuyện ấy!” 23Nhưng Đức Giê-su quay lại bảo ông Phê-rô: “Xa-tan, lui lại đàng sau Thầy! Anh cản lối Thầy, vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người.”

Phê-rô đã theo Chúa Giê-su được gần ba năm,
đã được chung sống với Ngài, được Ngài dạy chung, dạy riêng rành rẽ gần ba năm. Ông cũng đã nhận
ra Ngài “là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống” (Mt 16,16). Thế mà khi nghe Ngài nói đường Ngài đi ngược với đường mà ông vẫn nghĩ thì ông vẫn muốn dẫn Chúa đi theo lối khác, vẫn muốn làm thầy dạy Chúa.

b. Có nhiều người đã theo Chúa

Có nhiều người đã theo Chúa nhiều năm trong đời tu, thế mà khi nhìn thấy thực tế ngoài đời hay trong dòng xảy ra ngược với những gì mình vẫn nghĩ, vẫn ưa thì không cố giữ trong lòng mà suy để nhận ra ý Chúa như Đức Ma-ri-a đã làm; mà chỉ biết cầu nguyện để Chúa làm theo ý mình, hoặc chán nản, bực bội, thất vọng.

c. Thái độ trước những tật xấu

Trước những tật hư thói xấu của tôi, tôi có thái độ nào? Tuân theo quy luật tâm lý mà Chúa đã dựng nên để kiên trì tu sửa, hay trái lại đòi Chúa phải hủy bỏ quy luật của Ngài mà làm phép lạ cho tôi.

Trước những khuyết điểm của anh chị em, tôi có thái độ nào? Tôn trọng thời gian cần thiết để anh chị em mình điều chỉnh hay muốn bắt anh chị em sửa đổi vượt thời gian. Khi không được như ý thì bực tức thất vọng.

Trước những khuyết điểm của cộng đoàn, tôi có thái độ nào?

2. Tín thác bậc hai

a. Chiêm ngắm Phê-rô theo

Mt 26,30-35.47-53: 30Hát thánh vịnh xong, Đức
Giê-su và các môn đệ ra núi Ô-liu. 31Bấy giờ Đức Giê-su nói với các ông: “Đêm nay tất cả anh em sẽ vấp ngã vì Thầy. Vì có lời đã chép: Ta sẽ đánh người chăn chiên, và đàn chiên sẽ tan tác. 32Nhưng sau khi trỗi dậy, Thầy sẽ đến Ga-li-lê trước anh em.” 33Ông Phê-rô liền thưa: “Dầu tất cả có vấp ngã vì Thầy đi nữa, thì con đây cũng chẳng bao giờ vấp ngã.” 34Đức Giê-su bảo ông: “Thầy bảo thật anh: nội đêm nay, gà chưa kịp gáy, thì anh đã chối Thầy ba lần.” 35Ông Phê-rô lại nói: “Dầu có phải chết với Thầy, con cũng không chối Thầy.” Tất cả các môn đệ cũng đều nói như vậy.

47Người còn đang nói, thì Giu-đa, một người trong nhóm Mười Hai, đã đến. Cùng đi với hắn, có cả một đám người đông đảo mang gươm giáo gậy gộc. Họ được các thượng tế và kỳ mục trong dân sai đến. 48Kẻ nộp Người đã cho họ một dấu hiệu, hắn dặn rằng: “Tôi hôn ai thì chính là người đó. Các anh bắt lấy!” 49Ngay lúc đó, Giu-đa tiến lại gần Đức Giê-su và nói: “Ráp-bi, xin chào Thầy!”, rồi hôn Người. 50Đức Giê-su bảo hắn: “Này bạn, bạn đến đây làm gì thì cứ làm đi!” Bấy giờ họ tiến đến, tra tay bắt Đức Giê-su. 51Một trong những kẻ theo Đức Giê-su liền vung tay tuốt gươm ra, chém phải tên đầy tớ của thượng tế, làm nó đứt tai. 52Đức Giê-su bảo người ấy: “Hãy xỏ gươm vào vỏ, vì tất cả những ai cầm gươm sẽ chết vì gươm. 53Hay anh tưởng là Thầy không thể kêu cứu với Cha Thầy sao? Người sẽ cấp ngay cho Thầy hơn mười hai đạo binh thiên thần!

Khi Chúa Giê-su đề cao cảnh giác các môn đệ
“Đêm nay tất cả anh em sẽ vấp ngã vì Thầy” (c.31a).

Phê-rô phản đối quyết liệt: “Dù tất cả có ngã…con cũng chẳng bao giờ ngã”.

Chúa Giê-su nhấn mạnh hơn, nói cụ thể hơn: “Thầy bảo thật anh: nội đêm nay, gà chưa kịp gáy, anh đã chối thầy ba lần”. Phê-rô càng già miệng hơn: “Dầu có phải chết với Thầy, con cũng không chối Thầy”.

Phê-rô quá tự tin nên không tin Lời Chúa dù Chúa dựa vào Kinh Thánh mà nói (c.31b). Phê-rô quá thương Chúa nên không tin Chúa hiểu được lòng ông. Phê-rô quá tự tin nên tưởng ông không thể ngã được, ông có thể liều mạng vì Chúa được, có thể dùng thanh gươm mà bảo vệ Chúa được (Mt 26,51).

b. Trong đời tu…

Trong đời tu, trên đường tu đức, nhiều người chủ yếu dựa vào mình: trí khôn, ý chí và nhân đức. Họ đưa ra những kế hoạch, kiên trì luyện thân, tu đức theo kế hoạch đã vạch. Dần dần họ tin vào sức mình mà ít dựa vào sức Chúa, ơn Chúa. Khi cầu nguyện, họ vận dụng ý chí, sử dụng lý trí, tìm đến các kỹ thuật định tâm theo hướng tự mình khám phá, tự mình tìm tòi chứ không dựa vào ánh sáng của Chúa, sức mạnh của Chúa.

c. Tôi có thuộc bậc hai không?

Tôi cầu nguyện theo hướng nào? Dựa vào ơn Chúa hay trái lại dựa vào sức mạnh, tài khéo của tôi?

Tôi sống đạo theo hướng nào? Để Chúa Thánh Thần biến đổi tôi thành con cái Thiên Chúa hay trái lại cố gắng tự rèn luyện lấy các nhân đức cần thiết để trở nên con cái Thiên Chúa?

Nếu tôi dựa vào sức tôi thay vì dựa vào ơn Chúa thì tôi thuộc bậc hai.

3. Tín thác bậc ba

a. Chiêm ngắm thánh Phê-rô như Ga 21,15-19 miêu tả (nhất là Công vụ) cho thấy

Ga 21,15-19: 15Khi các môn đệ ăn xong, Đức Giê-su hỏi ông Si-môn Phê-rô: “Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có mến Thầy hơn các anh em này không?” Ông đáp: “Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến Thầy.” Đức Giê-su nói với ông: “Hãy chăm sóc chiên con của Thầy.” 16Người lại hỏi: “Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có mến
Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến Thầy.” Người nói: “Hãy chăn dắt chiên của Thầy.” 17Người hỏi lần thứ ba: “Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có yêu mến Thầy không?” Ông Phê-rô buồn vì Người hỏi tới ba lần: “Anh có yêu mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy, Thầy biết rõ mọi sự; Thầy biết con yêu mến Thầy.” Đức Giê-su bảo: “Hãy chăm sóc chiên của Thầy. 18Thật, Thầy bảo thật cho anh biết: lúc còn trẻ, anh tự mình thắt lưng lấy, và đi đâu tuỳ ý. Nhưng khi đã về già, anh sẽ phải dang tay ra cho người khác thắt lưng và dẫn anh đến nơi anh chẳng muốn.” 19Người nói vậy, có ý ám chỉ ông sẽ phải chết cách nào để tôn vinh Thiên Chúa. Thế rồi, Người bảo ông: “Hãy theo Thầy.”

Phê-rô không dựa vào sức mình mà chỉ dựa vào sức Chúa Ga 21,15-17; Cv 3,12.16; 9,32-34.

Cv 3,12-16: 12Thấy vậy, ông Phê-rô lên tiếng nói với dân: “Thưa đồng bào Ít-ra-en, sao lại ngạc nhiên về điều đó, sao lại nhìn chúng tôi chằm chằm, như thể chúng tôi đã làm cho người này đi lại được, nhờ quyền năng riêng hay lòng đạo đức của chúng tôi? 13Thiên Chúa của các tổ phụ Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp, Thiên Chúa của cha ông chúng ta, đã tôn vinh Tôi Trung của Người là Đức Giê-su, Đấng mà chính anh em đã nộp và chối bỏ trước mặt quan Phi-la-tô, dù quan ấy xét là phải tha. 14Anh em đã chối bỏ Đấng Thánh và Đấng Công Chính, mà lại xin ân xá cho một tên sát nhân. 15Anh em đã giết Đấng khơi nguồn sự sống, nhưng Thiên Chúa đã làm cho Người trỗi dậy từ cõi chết: về điều này, chúng tôi xin làm chứng. 16Chính nhờ lòng tin vào danh Người, mà danh Người đã làm cho kẻ anh em nhìn và biết đây trở nên cứng cáp; chính lòng tin Người ban đã cho anh này được khỏi hẳn như thế, ngay trước mắt tất cả anh em.

Cv 9,32-34: 32Bấy giờ ông Phê-rô rảo khắp nơi, xuống thăm cả dân thánh cư ngụ tại Lốt. 33Nơi đây ông gặp thấy một người tên là Ê-nê liệt giường đã tám năm, vì anh bị tê bại. 34Ông Phê-rô nói với anh ta: “Anh Ê-nê, Đức Giê-su
Ki-tô chữa anh khỏi. Anh hãy đứng dậy và tự dọn giường lấy.” Lập tức anh đứng dậy.

Hành động theo hướng dẫn của Thánh Thần
(Cv 11,1-18) thì Phê-rô mạnh dạn và khôn ngoan lạ thường (Cv 4,13.18-20), lời nói đảo lộn lòng người, xuyên thủng con tim (Cv 3,1-10; 5,15-16; 9,33-34.36-42), dám chết cho Đức Giê-su (Ga 21,18-19).

Cv 11,1-18: 1Các Tông Đồ và các anh em ở miền
Giu-đê nghe tin là cả dân ngoại cũng đã đón nhận lời Thiên Chúa. 2Khi ông Phê-rô lên Giê-ru-sa-lem, các người
thuộc giới cắt bì chỉ trích ông, 3họ nói: “Ông đã vào nhà những kẻ không cắt bì và cùng ăn uống với họ!” 4Bấy giờ ông Phê-rô bắt đầu trình bày cho họ đầu đuôi sự việc, ông nói: 5”Tôi đang cầu nguyện tại thành Gia-phô, thì trong lúc xuất thần, tôi thấy thị kiến này: có một vật gì sà xuống, trông như một tấm khăn lớn buộc bốn góc, từ trời thả xuống đến tận chỗ tôi. 6Nhìn chăm chú và xem xét kỹ, tôi thấy các giống vật bốn chân sống trên đất, các thú rừng, rắn rết và chim trời. 7Và tôi nghe có tiếng phán bảo tôi: ‘Phê-rô, đứng dậy, làm thịt mà ăn!’ 8Tôi đáp: ‘Lạy Chúa, không thể được, vì những gì ô uế và không thanh sạch không bao giờ lọt vào miệng con!’ 9Có tiếng từ trời phán lần thứ hai: ‘Những gì Thiên Chúa đã tuyên bố là thanh sạch, thì ngươi chớ gọi là ô uế!’ 10Việc ấy xảy ra đến ba lần, rồi tất cả lại được kéo lên trời.

11“Ngay lúc đó, có ba người đến nhà chúng tôi ở: họ được sai từ Xê-da-rê đến gặp tôi. 12Thần Khí bảo tôi đi với họ, đừng ngần ngại gì. Có sáu anh em đây cùng đi với tôi. Chúng tôi đã vào nhà ông Co-nê-li-ô. 13Ông này thuật lại cho chúng tôi nghe việc ông đã thấy thiên sứ đứng trong nhà ông và bảo: ‘Hãy sai người đi Gia-phô mời ông Si-môn, cũng gọi là Phê-rô. 14Ông ấy sẽ nói với ông những lời nhờ đó ông và cả nhà ông sẽ được cứu độ.’

15“Tôi vừa mới bắt đầu nói, thì Thánh Thần đã ngự xuống trên họ, như đã ngự xuống trên chúng ta lúc ban đầu. 16Tôi sực nhớ lại lời Chúa nói rằng: ‘Ông Gio-an thì làm phép rửa bằng nước, còn anh em thì sẽ được rửa trong Thánh Thần.’ 17Vậy, nếu Thiên Chúa đã ban cho họ cùng một ân huệ như Người đã ban cho chúng ta, vì chúng ta tin vào Chúa Giê-su Ki-tô, thì tôi là ai mà dám ngăn cản Thiên Chúa?” 18Nghe thế, họ mới chịu im, và họ tôn vinh Thiên Chúa mà nói: “Vậy ra Thiên Chúa cũng ban cho các dân ngoại ơn sám hối để được sự sống!”

Cv 4,13.18-20: 13Họ ngạc nhiên khi thấy ông Phê-rô và ông Gio-an mạnh dạn, và biết rằng hai ông là những người không có chữ nghĩa, lại thuộc giới bình dân. Họ nhận ra hai ông là những người đã từng theo Đức Giê-su.

18Họ cho gọi hai ông vào và tuyệt đối cấm hai ông không được lên tiếng hay giảng dạy về danh Đức Giê-su nữa. 19Hai ông Phê-rô và Gio-an đáp lại: “Nghe lời các ông hơn là nghe lời Thiên Chúa, xin hỏi: trước mặt Thiên Chúa, điều ấy có phải lẽ không? Các ông thử xét xem! 20Phần chúng tôi, những gì tai đã nghe, mắt đã thấy, chúng tôi không thể không nói ra.”

Cv 3,1-10: 1Một hôm, ông Phê-rô và ông Gio-an lên Đền Thờ, vào buổi cầu nguyện giờ thứ chín. 2Khi ấy, người ta khiêng đến một người què từ khi lọt lòng mẹ. Ngày ngày họ đặt anh ta bên cửa Đền Thờ gọi là Cửa Đẹp, để xin kẻ ra vào Đền Thờ bố thí. 3Vừa thấy ông Phê-rô và ông Gio-an sắp vào Đền Thờ, anh liền xin bố thí. 4Hai ông nhìn thẳng vào anh, và ông Phê-rô nói: “Anh nhìn chúng tôi đây!” 5Anh ta chăm chú nhìn hai ông, tưởng rằng sẽ được cái gì. 6Bấy giờ ông Phê-rô nói: “Vàng bạc thì tôi không có; nhưng cái tôi có, tôi cho anh đây: nhân danh Đức Giê-su Ki-tô người Na-da-rét, anh đứng dậy mà đi!” 7Rồi ông nắm chặt lấy tay mặt anh, kéo anh chỗi dậy. Lập tức bàn chân và xương mắt cá của anh trở nên cứng cáp. 8Anh đứng phắt dậy, đi lại được; rồi cùng với hai ông, anh vào Đền Thờ, vừa đi vừa nhảy nhót và ca tụng Thiên Chúa. 9Toàn dân thấy anh đi lại và ca tụng Thiên Chúa. 10Và khi nhận ra anh chính là người vẫn ngồi ăn xin tại Cửa Đẹp Đền Thờ, họ kinh ngạc sững sờ về sự việc mới xảy đến cho anh.

Cv 5,15-16: 15Người ta còn khiêng cả những kẻ đau ốm ra tận đường phố đặt trên giường trên chõng, để khi ông
Phê-rô đi qua, ít ra cái bóng của ông cũng phủ lên được một bệnh nhân nào đó. 16Nhiều người từ các thành chung quanh Giê-ru-sa-lem cũng lũ lượt kéo đến, đem theo những kẻ ốm đau cùng những người bị thần ô uế ám, và tất cả đều được chữa lành.

Cv 9,33-34.36-42: 33Nơi đây ông gặp thấy một người tên là Ê-nê liệt giường đã tám năm, vì anh bị tê bại. 34Ông Phê-rô nói với anh ta: “Anh Ê-nê, Đức Giê-su Ki-tô chữa anh khỏi. Anh hãy đứng dậy và tự dọn giường lấy.” Lập tức anh đứng dậy.

 36Ở Gia-phô, trong số các môn đệ có một bà tên là
Ta-bi-tha, có nghĩa là Linh Dương. Bà này đầy công đức vì những việc lành và bố thí bà đã làm. 37Trong những ngày ấy, bà mắc bệnh và qua đời. Người ta tắm xác cho bà và đặt ở lầu trên. 38Vì Lốt gần Gia-phô, nên khi các môn đệ nghe biết ông Phê-rô ở đó, liền cử hai người đến mời:
”Xin ông đến với chúng tôi, đừng trì hoãn.”

39Ông Phê-rô đứng dậy cùng đi với họ. Tới nơi, người ta đưa ông lên lầu trên. Các bà goá xúm lại quanh ông, vừa khóc vừa cho ông xem những áo dài và áo choàng bà Linh Dương đã may khi còn sống với họ. 40Ông Phê-rô cho mọi người ra ngoài, rồi quỳ xuống cầu nguyện. Sau đó, ông quay lại về phía thi hài và ra lệnh: “Bà Ta-bi-tha, hãy đứng dậy!” Bà ấy mở mắt ra, và khi thấy ông Phê-rô, liền ngồi dậy. 41Ông đưa tay đỡ bà đứng dậy, rồi gọi dân thánh và các bà goá lại và cho thấy bà đang sống. 42Cả thành Gia-phô đều biết việc này, và có nhiều người tin vào Chúa.

Ga 21,18-19: 18Thật, Thầy bảo thật cho anh biết: lúc còn trẻ, anh tự mình thắt lưng lấy, và đi đâu tuỳ ý. Nhưng khi đã về già, anh sẽ phải dang tay ra cho người khác thắt lưng và dẫn anh đến nơi anh chẳng muốn.” 19Người nói vậy, có ý ám chỉ ông sẽ phải chết cách nào để tôn vinh Thiên Chúa. Thế rồi, Người bảo ông: “Hãy theo Thầy.”

b. Tôi cầu nguyện dựa vào sức mạnh của ai? Tôi sống dựa vào sức mạnh của ai?

Kết nguyện                      

Hãy thưa chuyện cùng Đức Ma-ri-a, xin Mẹ bầu cử cùng Ba Ngôi ban cho ta ơn rất trọng đại là được luôn sống tín thác hoàn toàn vào Chúa.

Cảm nhận

Cảm nhận

Share →

Leave a Reply

Your email address will not be published.

3 + 7 =