(1Cr 10,17)

Nhập nguyện

Bí tích Thánh Thể mà Chúa Giê-su lập trước khi
đi chịu chết là Bí Tích Tình Yêu vì được thiết lập để diễn tả tình yêu của Chúa đối với mỗi người chúng ta, và mời gọi mỗi người chúng ta cũng diễn tả tình yêu của chúng ta với nhau.

Xin Chúa Thánh Thần làm cho con hiểu thấu ý nghĩa đích thực của bí tích này để biết mở lòng ra tiếp lấy tình yêu của Chúa mà biết trao tặng tình yêu cho nhau.

Suy chiêm

1. Nhập cảnh

Nhập cảnh (Mt 26,14-35) và suy chiêm theo tác động của Thánh Thần. Nếu còn giờ thì suy chiêm các điểm sau:

Mt 26,14-35: 14Bấy giờ, một người trong Nhóm Mười Hai tên là Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, đi gặp các thượng tế 15mà nói: “Quý vị muốn cho tôi bao nhiêu? Tôi đây sẽ nộp ông ấy cho quý vị.” Họ quyết định cho hắn ba mươi đồng bạc. 16Từ lúc đó, hắn cố tìm dịp thuận tiện để nộp Đức Giê-su.

17Ngày thứ nhất trong tuần bánh không men, các
môn đệ đến thưa với Đức Giê-su rằng: “Thày muốn chúng con dọn cho Thày ăn lễ vượt qua ở đâu?” 18Người bảo: “Các anh đi vào thành, đến nhà một người kia và nói với ông ấy: “Thày nhắn: thời của Thày đã gần tới, Thày sẽ đến nhà ông để ăn mừng lễ Vượt Qua với các môn đệ của Thày.” 19Các môn đệ làm y như Đức Giê-su đã truyền, và dọn lễ Vượt Qua.

20Chiều đến, Đức Giê-su vào bàn tiệc với Mười Hai môn đệ. 21Đang bữa ăn, Người nói: “Thày bảo thật anh em, một người trong anh em sẽ nộp Thày.” 22Các môn đệ buồn rầu quá sức, bắt đầu lần lượt hỏi Người: “Thưa Ngài, chẳng lẽ con sao?” 23Người đáp: “Kẻ giơ tay chấm chung một đĩa với Thày, đó là kẻ nộp Thày. 24Đã hẳn Con Người ra đi theo như lời đã chép về Người, nhưng khốn cho người nào nộp con Người: thà người đó đừng sinh ra thì hơn!” 25Giu-đa, kẻ nộp Người cũng hỏi: “Ráp-bi, chẳng lẽ con sao?” Người trả lời: “Chính anh nói đó!”

26Cũng đang bữa ăn, Đức Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ ra, trao cho môn đệ và nói: “Anh em cầm lấy mà ăn, đây là mình Thày. 27Rồi Người cầm lấy chén, dâng lời tạ ơn, trao cho môn đệ và nói: “Tất cả anh em hãy uống chén này, 28vì đây là máu Thày, máu giao ước, đổ ra cho muôn người được tha tội. 29Thày bảo cho anh em biết: từ nay, Thày không còn uống thứ sản phẩm này của cây nho, cho đến ngày ấy, ngày Thày được cùng anh em uống thứ rượu mới trong Nước của Cha Thày.”

30Hát thánh vịnh xong, Đức Giê-su và các môn đệ ra đi lên núi Ô-liu. 31Bấy giờ Đức Giê-su nói với các ông: “Đêm nay tất cả anh em sẽ vấp ngã vì Thày. Vì có lời đã chép: “Ta sẽ đánh người chăn chiên, và đàn chiên sẽ tan tác. 32Nhưng sau khi chỗi dậy, Thày sẽ đến Ga-li-lê trước anh em.” 33Ông Phê-rô liền thưa: “Dầu tất cả có vấp ngã vì Thày đi nữa, thì con đây cũng chẳng bao giờ vấp ngã.” 34Đức Giê-su bảo ông: “Thày bảo thật anh: nội đêm nay, gà chưa kịp gáy, thì anh đã chối Thày ba lần.” 35Ông Phê-rô lại nói: “Dầu có phải chết với Thày, con cũng không chối Thày.” Tất cả các môn đệ cũng đều nói như vậy.

2. Bí tích Thánh Thể để thoả mãn khao khát nên một của tình yêu

a. Yêu ai thì muốn nên một với người đó.

b. Thánh Thể là một cách thế nên một giữa Chúa với ta.

3. Câu 26: “Anh em cầm lấy mà ăn, đây là mình Thầy.”

a. Đọc kỹ:

Đọc 3 đợt. Mỗi đợt làm như sau. Đọc đủ mình nghe thấy tiếng mình. Hình dung ra Chúa Giê-su đang nói với mình. Lắng nghe lời Ngài vang sâu vào lòng. Khi tiếng vang đã mờ đi thì chuyền sang đợt khác.

Sau khi đọc kỹ mới chuyển sang bước “suy sâu”.

b. Suy sâu:

Có thể suy theo những câu hỏi sau:

1) Đây là mình Thầy. Trong câu 26, Chúa Giê-su lấy cái gì làm mình Chúa? Tại sao Chúa lấy tấm bánh mà Ngài “cầm lấy, dâng lời chúc tụng, bẻ ra, trao cho các môn đệ” làm mình Ngài? Lấy cái khác được không?

2) Ăn hệ tại điều gì? Thực sự tiêu hóa mình Chúa, người ăn sẽ phải biến đổi thế nào? Việc biến đổi ấy có liên quan gì đến sự hiệp nhất với Ngài và với người khác?

3) Muốn kết hợp giữa ta và Chúa Giê-su, một bên muốn và làm đã đủ chưa? Bánh muốn nói với ta điều gì?

4) Ăn mình Chúa phải đưa tới chỗ kết hợp giữa ta với Chúa, giữa ta với nhau. Tại sao tôi ăn Chúa đã nhiều, mà nên một với Chúa và với người khác chẳng bao nhiêu? Phải làm thế nào? Thánh Phao-lô có ý kiến gì về vấn đề này? (1Cr 11,23-32).

1Cr 11,23-32: 23Thật vậy, điều tôi đã lãnh nhận từ nơi Chúa, tôi xin truyền lại cho anh em: trong đêm bị nộp, Chúa Giê-su cầm lấy bánh, 24dâng lời chúc tụng tạ ơn, rồi bẻ ra và nói: “Anh em cầm lấy mà ăn, đây là Mình Thầy, hiến tế vì anh em; anh em hãy làm như Thầy vừa làm để tưởng nhớ đến Thầy.” 25Cũng thế, cuối bữa ăn, Người nâng chén và nói: “Đây là chén Máu Thầy, Máu đổ ra để lập Giao Ước Mới; mỗi khi uống, anh em hãy làm như Thầy vừa làm để tưởng nhớ đến Thầy.” 26Thật vậy, cho tới ngày Chúa đến, mỗi lần ăn Bánh và uống Chén này, là anh em loan truyền Chúa đã chịu chết. 27Vì thế, bất cứ ai ăn Bánh hay uống Chén của Chúa cách bất xứng, thì cũng phạm đến Mình và Máu Chúa.

28Ai nấy phải tự xét mình, rồi hãy ăn Bánh và uống Chén này. 29Thật vậy, ai ăn và uống mà không phân biệt được Thân Thể Chúa, là ăn và uống án phạt mình. 30Vì lẽ đó, trong anh em, có nhiều người ốm đau suy nhược, và cũng có lắm người đã chết. 31Giả như chúng ta tự xét mình, thì chúng ta đã không bị xét xử. 32Nhưng khi Chúa xét xử là Người sửa dạy chúng ta, để chúng ta khỏi bị kết án cùng với thế gian.

c. Nguyện cầu: 

Hãy lắng nghe Chúa dạy bảo rồi thưa lại với Chúa.

4. Lc 22,19:

“Rồi Người cầm lấy bánh, dâng lời tạ ơn, bẻ ra, trao cho các ông và nói: Đây là mình Thầy, hiến tế vì anh em. Anh em hãy làm việc này, mà tưởng nhớ đến Thầy”.

a. Đọc kỹ: Như 2a

b. Suy sâu:

1) Làm việc này là làm việc nào? Có phải là hy sinh cho nhau không? Có phải là trở nên tấm bánh nuôi người khác không?

2) Lệnh của Chúa Giê-su ở câu 19 là lời trối. Thực hiện lời trối như ta vẫn làm trong thánh lễ đã đủ chưa? Là giáo dân, ta phải thực hiện lời trối ấy như thế nào và phải giúp linh mục thực hiện lời trối ra sao?

3) Làm như Chúa làm thì sẽ được hiệp nhất
với Ba Ngôi và với nhau như thế nào? (Ga 13,34-35; 14,15-.23; 15,10a).

Ga 13,34-35: 34Thầy ban cho anh em một điều răn mới là anh em hãy yêu thương nhau; anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em. 35Mọi người sẽ nhận biết anh em là môn đệ của Thầy ở điểm này: là anh em có lòng yêu thương nhau.”

14,15-23: 15Nếu anh em yêu mến Thầy, anh em sẽ giữ các điều răn của Thầy. 16Thầy sẽ xin Chúa Cha và Người sẽ ban cho anh em một Đấng Bảo Trợ khác đến ở với anh em luôn mãi. 17Đó là Thần Khí sự thật, Đấng mà thế gian không thể đón nhận, vì thế gian không thấy và cũng chẳng biết Người. Còn anh em biết Người, vì Người luôn ở giữa anh em và ở trong anh em. 18Thầy sẽ không để anh em mồ côi. Thầy đến cùng anh em. 19Chẳng bao lâu nữa, thế gian sẽ không còn thấy Thầy. Phần anh em, anh em sẽ được thấy Thầy, vì Thầy sống và anh em cũng sẽ được sống. 20Ngày đó, anh em sẽ biết rằng Thầy ở trong Cha Thầy, anh em ở trong Thầy, và Thầy ở trong anh em. 21Ai có và giữ các điều răn của Thầy, người ấy mới là kẻ yêu mến Thầy. Mà ai yêu mến Thầy, thì sẽ được Cha của Thầy yêu mến. Thầy sẽ yêu mến người ấy, và sẽ tỏ mình ra cho người ấy.”

22Ông Giu-đa, không phải Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, nói với Đức Giê-su: “Thưa Thầy, tại sao Thầy phải tỏ mình ra cho chúng con, mà không tỏ mình ra cho thế gian?” 23Đức Giê-su đáp: “Ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy. Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy. Cha Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy.

15,10a: 10Nếu anh em giữ các điều răn của Thầy, anh em sẽ ở lại trong tình thương của Thầy…

c. Nguyện cầu: 

5. Lời dạy của Thánh Phao-lô: Thánh Thể làm ta nên một với nhau

a. Đọc kỹ:

1Cr 10,17: “Bởi vì chỉ có một tấm Bánh, và tất cả chúng ta chia sẻ cùng một Bánh ấy, nên tuy nhiều người, chúng ta cũng chỉ là một thân thể”.

b. Suy sâu:

Giúp suy: “Bí tích thánh thể cũng biểu thị và thực hiện sự hiệp nhất các tín hữu, là những kẻ hợp thành nên một thân thể trong Chúa Ki-tô (1Cr 10,17).

c. Nguyện cầu: 

Kết nguyện

Như Chúa dạy bảo, ta phải sống thánh thể thế nào để được kết hợp với Ba Ngôi và hợp nhất với nhau?

Kết thúc bằng kinh Dâng Mình.

Cảm nhận

Cảm nhận

Share →

Leave a Reply

Your email address will not be published.

twelve − 8 =