Bài 15
THẮNG CÁM DỖ VÀ TRỪ ÁC THẦN

Nhập nguyện

Chúa Giê-su đã thắng các cám dỗ và trừ ác thần. Ngài cũng ban cho các môn đệ của Ngài quyền trừ ác thần. Xin cho chúng con biết dựa vào Chúa mà thắng cám dỗ và đẩy lui ác thần.

Suy chiêm

1. Thắng cám dỗ bằng cách nào?

a. Bằng việc cầu nguyện

Lc 22,40-46b: 40Đến nơi, Người bảo các ông: “Anh em hãy cầu nguyện kẻo sa chước cám dỗ.”41Rồi Người đi xa các ông một quãng, chừng bằng ném một hòn đá, và quỳ gối cầu nguyện rằng: 42”Lạy Cha, nếu Cha muốn, xin cất chén này xa con. Tuy vậy, xin đừng làm theo ý con, mà làm theo ý Cha.” 43Bấy giờ có thiên sứ tự trời hiện đến tăng sức cho Người. 44Người lâm cơn xao xuyến bồi hồi, nên càng khẩn thiết cầu xin. Và mồ hôi Người như những giọt máu rơi xuống đất. 45Cầu nguyện xong, Người đứng lên, đến chỗ các môn đệ, thấy các ông đang ngủ vì buồn phiền, 46Người liền nói với các ông: “Sao anh em lại ngủ? Dậy mà cầu nguyện, kẻo sa chước cám dỗ.”

b. Cầu nguyện và tránh dịp

Mc 6,34-46: 34Ra khỏi thuyền, Đức Giê-su thấy một đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăn dắt. Và Người bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều. 35Vì bấy giờ đã khá muộn, các môn đệ đến gần Người và thưa: “Ở đây hoang vắng và bây giờ đã khá muộn. 36Xin Thầy cho dân chúng về, để họ vào thôn xóm và làng mạc chung quanh mà mua gì ăn.” 37Người đáp: “Thì chính anh em hãy cho họ ăn đi!” Các ông nói với Người: “Chúng con phải đi mua tới hai trăm quan tiền bánh mà cho họ ăn sao?” 38Người bảo các ông: “Anh em có mấy chiếc bánh? Đi coi xem!” Khi biết rồi, các ông thưa: “Có năm chiếc bánh và hai con cá.” 39Người ra lệnh cho các ông bảo mọi người ngồi thành từng nhóm trên cỏ xanh. 40Họ ngồi xuống thành từng đám, chỗ thì một trăm, chỗ thì năm mươi. 41Người cầm lấy năm chiếc bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ bánh ra, trao cho môn đệ để các ông dọn ra cho dân chúng. Người cũng chia hai con cá cho mọi người. 42Ai nấy đều ăn và được no nê. 43Người ta thu lại những mẩu bánh được mười hai thúng đầy, cùng với cá còn dư. 44Số người ăn bánh là năm ngàn người đàn ông.

45Lập tức, Đức Giê-su bắt các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia về phía thành Bết-xai-đa trước, trong lúc Người giải tán đám đông. 46Sau khi từ biệt các ông, Người lên núi cầu nguyện.

Ga 6,5-15: 5Ngước mắt lên, Đức Giê-su nhìn thấy đông đảo dân chúng đến với mình. Người hỏi ông Phi-líp-phê: “Ta mua đâu ra bánh cho họ ăn đây?” 6Người nói thế là để thử ông, chứ Người đã biết mình sắp làm gì rồi. 7Ông
Phi-líp-phê đáp: “Thưa, có mua đến hai trăm quan tiền bánh cũng chẳng đủ cho mỗi người một chút.” 8Một trong các môn đệ, là ông An-rê, anh ông Si-môn Phê-rô, thưa với Người: 9“Ở đây có một em bé có năm chiếc bánh lúa mạch và hai con cá, nhưng với ngần ấy người thì thấm vào đâu!” 10Đức Giê-su nói: “Anh em cứ bảo người ta ngồi xuống đi.” Chỗ ấy có nhiều cỏ. Người ta ngồi xuống, nguyên số đàn ông đã tới khoảng năm ngàn. 11Vậy, Đức Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời tạ ơn, rồi phân phát cho những người ngồi đó. Cá nhỏ, Người cũng phân phát như vậy, ai muốn ăn bao nhiêu tuỳ ý. 12Khi họ đã no nê rồi, Người bảo các môn đệ: “Anh em thu lại những miếng thừa kẻo phí đi.” 13Họ liền đi thu những miếng thừa của năm chiếc bánh lúa mạch người ta ăn còn lại, và chất đầy được mười hai thúng. 14Dân chúng thấy dấu lạ Đức Giê-su làm thì nói: “Hẳn ông này là vị ngôn sứ, Đấng phải đến thế gian!” 15Nhưng Đức Giê-su biết họ sắp đến bắt mình đem đi mà tôn làm vua, nên Người lại lánh mặt, đi lên núi một mình.

c. Chống trả dứt khoát và tức khắc

Mc 8,31-33: 31Rồi Người bắt đầu dạy cho các ông biết Con Người phải chịu đau khổ nhiều, bị các kỳ mục, thượng tế cùng kinh sư loại bỏ, bị giết chết và sau ba ngày, sống lại. 32Người nói rõ điều đó, không úp mở. Ông Phê-rô liền kéo riêng Người ra và bắt đầu trách Người. 33Nhưng khi Đức
Giê-su quay lại, nhìn thấy các môn đệ, Người trách ông
Phê-rô: “Xa-tan! lui lại đàng sau Thầy! Vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người.”

d. Vậy tôi phải thắng cám dỗ như thế nào?

¨   Cầu nguyện, tránh dịp, dứt khoát và tức khắc.

¨   Rút kinh nghiệm để biến cám dỗ thành bài học.

2. Trừ tà

a. Chúa Giê-su trừ tà

Mc 1,21-26: 21Đức Giê-su và các môn đệ đi vào thành Ca-phác-na-um. Ngay ngày sa-bát, Người vào hội đường giảng dạy. 22Thiên hạ sửng sốt về lời giảng dạy của Người, vì Người giảng dạy như một Đấng có thẩm quyền, chứ không như các kinh sư. 23Lập tức, trong hội đường của họ, có một người bị thần ô uế nhập, la lên 24rằng: “Ông Giê-su Na-da-rét, chuyện chúng tôi can gì đến ông mà ông đến tiêu diệt chúng tôi? Tôi biết ông là ai rồi: ông là Đấng Thánh của Thiên Chúa!” 25Nhưng Đức Giê-su quát mắng nó: “Câm đi, hãy xuất khỏi người này!” 26Thần ô uế lay mạnh người ấy, thét lên một tiếng, và xuất khỏi anh ta.

Mc 5,1-13: 1Đức Giê-su và các môn đệ sang tới bờ bên kia Biển Hồ, vùng đất của dân Ghê-ra-sa. 2Người vừa ra khỏi thuyền, thì từ đám mồ mả, có một kẻ bị thần ô uế ám liền ra đón Người. 3Anh này thường sống trong đám mồ mả và không ai có thể trói anh ta lại được, dầu phải dùng đến cả xiềng xích. 4Thật vậy, nhiều lần anh bị gông cùm và bị xiềng xích, nhưng anh đã bẻ gãy xiềng xích, và đập tan gông cùm. Và không ai có thể kiềm chế anh được. 5Suốt đêm ngày, anh ta cứ ở trong đám mồ mả và trên núi đồi, tru tréo và lấy đá đập vào mình. 6Thấy Đức Giê-su tự đàng xa, anh ta chạy đến bái lạy Người 7và kêu lớn tiếng rằng: “Lạy ông Giê-su, Con Thiên Chúa Tối Cao, chuyện tôi can gì đến ông? Nhân danh Thiên Chúa, tôi van ông đừng hành hạ tôi!” 8Thật vậy, Đức Giê-su đã bảo nó: “Thần ô uế kia, xuất khỏi người này!” 9Người hỏi nó: “Tên ngươi là gì?” Nó thưa: “Tên tôi là đạo binh, vì chúng tôi đông lắm.” 10Nó khẩn khoản nài xin Người đừng đuổi chúng ra khỏi vùng ấy. 11Ở đó có một bầy heo rất đông đang ăn bên sườn núi. 12Đám thần ô uế nài xin Người rằng: “Xin sai chúng tôi đến nhập vào những con heo kia.” 13Người cho phép. Chúng xuất khỏi người đó và nhập vào bầy heo. Cả bầy heo -chừng hai ngàn con – từ trên sườn núi lao xuống biển và chết ngộp dưới đó.

b. Ngài cho các Môn đệ quyền trừ tà

Mc 3,14-15: 14Người lập Nhóm Mười Hai, để các ông ở với Người và để Người sai các ông đi rao giảng, 15với quyền trừ quỷ.

c. Phải cầu nguyện

Mc 9,28-29: 28Khi Người vào nhà, các môn đệ mới hỏi riêng Người: “Tại sao chúng con đây lại không trừ nổi tên quỷ ấy?” 29Người đáp: “Giống quỷ ấy, chỉ có cầu nguyện mới trừ được thôi.”

d. Khử tà nơi tôi và nơi người

¨        Tà là cái gì?

Những cản trở tôi khiến tôi không sống tự do như con người vànhư con Thiên Chúa.

¨        Làm sao khử ta?

Cầu nguyện để có tinh thần của Chúa mà nhận ra tà ma nơi mình, cầu nguyện để tiếp lấy sức mạnh của Chúa mà đẩy lui tà ma.

¨        Làm sao khử tà nơi người?

Cầu nguyện và tiếp lấy sức khử tà.

Kết nguyện

Thinh lặng lắng nghe Chúa dạy rồi thưa chuyện với Chúa.

Cảm nhận

Cảm nhận

Share →

Leave a Reply

Your email address will not be published.

twenty − 9 =